宿sù深shēn上shàng人rén院yuàn聽(tīng)tīng遠(yuǎn)yuǎn泉quán--李lǐ端duān
泉quán聲shēng宜yí遠(yuǎn)yuǎn聽(tīng)tīng,,入rù夜yè對(duì)duì支zhī公gōng。。斷duàn續(xù)xù來(lái)lái方fāng盡jǐn,,潺chán湲yuán咽yàn又yòu通tōng。。
何hé年nián出chū石shí下xià,,幾jǐ里lǐ在zài山shān中zhōng。。君jūn問(wèn)wèn窮qióng源yuán處chù,,禪chán心xīn與yǔ此cǐ同tóng。。
宿深上人院聽(tīng)遠(yuǎn)泉。唐代。李端。 泉聲宜遠(yuǎn)聽(tīng),入夜對(duì)支公。斷續(xù)來(lái)方盡,潺湲咽又通。何年出石下,幾里在山中。君問(wèn)窮源處,禪心與此同。