聞wén鐘zhōng--高gāo啟qǐ
迢tiáo迢tiáo煙yān際jì發(fā)fā,,隱yǐn隱yǐn巖yán中zhōng應(yīng)yīng。。
初chū來lái覺jué寺sì遙yáo,,乍zhà歇xiē看kàn山shān暝míng。。
惆chóu悵chàng未wèi眠mián人rén,,空kōng齋zhāi幾jǐ回huí聽tīng。。
聞鐘。明代。高啟。 迢迢煙際發(fā),隱隱巖中應(yīng)。初來覺寺遙,乍歇看山暝。惆悵未眠人,空齋幾回聽。